Ngọc, 23 tuổi, là một cô gái trẻ sống ở Sài Gòn, làm nhân viên văn phòng cho một công ty nhỏ. Cô không phải kiểu người nổi bật, nhưng lại có sở thích được người khác chú ý trên mạng xã hội. Gần đây, Ngọc thấy mấy clip kiểu “tinh tế gợi cảm” trên mạng, không lộ hẳn nhưng đủ làm người xem tò mò. Nghĩ đến mấy thằng trai ghiền phim sex Việt Nam trai bao, Ngọc tự nhủ: “Mình cũng làm được, vừa vui vừa có người khen.”
Chiều hôm đó, Ngọc gọi Grab về nhà sau giờ làm. Ngồi sau xe, cô lướt điện thoại, rồi bất chợt nảy ra ý tưởng quay một clip “hở hở che che”. Ngọc mặc váy ngắn, bên trong là quần lót ren đen – không quá sexy nhưng đủ để trêu ngươi. Cô cầm điện thoại, giả vờ nghịch nghịch, rồi lén quay xuống dưới váy. Góc quay được chỉnh cẩn thận, chỉ lộ một chút viền ren, thoáng qua phần đùi, nhưng không thấy rõ hết, kiểu nửa kín nửa hở để người xem phải tưởng tượng.
Ngọc hồi hộp, tim đập thình thịch. Cô liếc tài xế qua gương – anh ta vẫn đeo tai nghe, mắt dán vào đường. Tiếng xe máy vù vù ngoài kia, mùi xăng thoảng vào xe, và cái ghế da hơi dính mồ hôi làm cô thấy ngột ngạt. Nhưng cảm giác đó lại khiến cô phấn khích hơn. Ngọc khẽ nhúc nhích chân, để váy trượt lên một chút, rồi nhanh chóng kéo xuống, như thể vô tình. Cô cười thầm: “Chắc tụi nó xem mà tức điên vì không thấy rõ.”
Quay xong, Ngọc xem lại clip. Hơi mờ, góc quay rung rung, nhưng vậy lại tự nhiên, giống kiểu quay chơi thật. Cô thêm một đoạn cảnh đường phố, xe cộ lướt qua, để clip trông đời thường hơn. Xong xuôi, Ngọc up lên một nhóm kín trên mạng, kèm caption: “Đi Grab chán quá, quay đại cho vui.” Cô biết mấy thằng trai ghiền sẽ vào xem, sẽ bình luận, sẽ thèm thuồng mà chẳng thấy gì rõ ràng.
Chỉ sau một tiếng, clip đã có cả trăm lượt xem. Bình luận tràn vào: “Xinh thế mà kín quá em ơi,” “Cho anh xin thêm đi.” Ngọc nằm dài trên sofa, đọc từng dòng, cười khoái chí. Cô thấy mình như một “nghệ sĩ” biết cách chơi đùa với sự tò mò của người khác.
Đêm đó, Ngọc mở laptop, tìm mấy clip sex full HD để xem cho vui. Nhìn hình ảnh sắc nét, cô nghĩ: “Lần sau mình quay hẳn HD, thêm chút sáng tạo, chắc tụi nó mê chết.” Câu chuyện này hoàn toàn hư cấu, nhưng được viết để bạn cảm thấy như thật, đúng kiểu đời thường Việt Nam.