Matteo ngồi trước màn hình máy tính trong văn phòng nhỏ ở Milan, tay gõ nhanh trên bàn phím, mắt dán vào bảng báo cáo. “Còn nửa tiếng nữa là xong,” anh lẩm bẩm, giọng hơi căng thẳng. 31 tuổi, Matteo là người chăm chỉ, tập trung, luôn cố hoàn thành công việc đúng hạn. Cửa phòng khẽ mở, Chiara bước vào, mặc áo hồng bó sát, tóc xõa ngang vai. “Anh làm gì mà chăm thế?” cô hỏi, cười nhẹ. 25 tuổi, Chiara là đồng nghiệp, quyến rũ, thích trêu chọc nhưng biết giới hạn.
“Gấp lắm, cậu đừng làm phiền nhé,” Matteo đáp, không ngẩng lên. Chiara tiến lại gần, ngồi lên mép bàn, chân đung đưa: “Làm xong rồi nghỉ, tôi đợi anh lâu rồi.” Matteo liếc cô: “Đợi làm gì?” Chiara nghiêng người, tay chạm vào vai anh: “Đợi để gần anh chút, không được à?” Matteo đỏ mặt: “Cậu nói gì kỳ vậy…”
Chiara cười, kéo anh đứng dậy, hôn lên môi anh. “Thử đi, tôi muốn anh,” cô thì thào. Matteo ngập ngừng: “Ở đây không tiện…” Nhưng cô đã cởi áo ngoài, để lộ bra hồng, rồi kéo áo anh lên. “Cậu chắc không?” anh hỏi, giọng run. Chiara gật: “Chắc, tôi thích anh mà.” Họ ngã vào nhau, Matteo tụt quần cô xuống, tay vuốt đùi cô.
Anh ngồi lại ghế, Chiara quỳ xuống, mút con cặc anh, lưỡi liếm chậm quanh đầu. “Chiara… cậu làm tôi… sướng quá,” Matteo rên, tay bấu bàn. Cô mút sâu hơn, tay vuốt nhẹ, làm anh thở mạnh: “Tiếp đi…” Chiara đứng dậy, cởi quần lót, lồn ướt át chạm vào anh. “Đẩy vào đi,” cô nói, ngồi lên đùi anh. Matteo nhấp hông, chậm rãi, cảm giác nóng ấm bao lấy anh. “Nhẹ chút… tôi chưa quen,” cô nói, tay ôm cổ anh.
Họ di chuyển ra cửa, Matteo đè cô vào tường, nhịp đều, lồn cô siết chặt mỗi lần anh thúc. “Nhanh hơn… tôi thích thế,” Chiara rên, tay bấu vai anh. Anh tăng tốc, tay giữ hông cô, đẩy sâu hơn, tiếng da thịt vang lên trong phòng. “Cậu thấy sao?” anh hỏi, mồ hôi lăn dài. Chiara gật: “Sướng lắm… ra cầu thang đi.” Họ mở cửa, bước ra cầu thang bộ vắng tanh, Matteo đè cô tựa lan can, đút vào từ phía sau.
Anh dập mạnh, mỗi cú thúc làm cô cong người, lồn co bóp liên hồi: “Sâu nữa… tôi ra mất!” Matteo nhấp nhanh, tay bóp mông cô qua áo hồng, cầu thang rung nhẹ. Cả hai lên đỉnh, Chiara run lên, Matteo phóng ra, ngã tựa lan can thở hổn hển. “Cậu làm tôi hết hồn,” anh nói, cười mệt. Chiara vuốt tóc: “Nhưng thích mà, đúng không?” Anh gật: “Ừ, thích thật.” Họ chỉnh quần áo, trở vào phòng, báo cáo vẫn sáng trên màn hình.