Tại một cửa hàng tiện lợi nhỏ ở Yokohama, ánh đèn huỳnh quang sáng trắng chiếu lên những kệ hàng gọn gàng. Shota, một anh chàng cao gầy với mái tóc rối và chiếc áo hoodie xám, đứng lúng túng trước quầy bao cao su, tay cầm hộp màu xanh, mắt đảo qua đảo lại đọc hướng dẫn. Cửa hàng vắng tanh, chỉ có tiếng nhạc nền khe khẽ vang lên. Tiếng bước chân nhẹ nhàng tiến tới, Aiko – cô nhân viên trẻ với mái tóc buộc đuôi ngựa và đồng phục xanh navy – xuất hiện từ phía sau quầy, nở nụ cười lịch sự.
“Khách hàng cần giúp gì không ạ?” Aiko hỏi, giọng nhẹ nhàng, đúng chuẩn kính ngữ của nhân viên Nhật. Shota giật mình, đỏ mặt, gãi đầu: “À… tôi… tôi không biết cái này dùng thế nào. Cô… cô hướng dẫn được không?” Anh giơ hộp bao cao su lên, tay hơi run.
Aiko khựng lại, má ửng hồng, nhưng vẫn giữ vẻ chuyên nghiệp: “Dạ, thường thì… anh cứ mở ra, kéo xuống là được. Nhưng nếu anh chưa rõ, tôi có thể… giải thích thêm.” Shota ngập ngừng, nhìn quanh rồi thì thầm: “Giải thích suông thì tôi không hiểu. Cô… thử giúp tôi được không?” Aiko mở to mắt, lắp bắp: “Thử… thử sao nổi ở đây chứ?”
Shota nhếch môi, chỉ vào góc khuất sau quầy: “Ở kia không ai thấy đâu mà.” Aiko đỏ bừng mặt, nhưng không hiểu sao lại gật đầu, dẫn anh vào góc nhỏ đầy thùng hàng. Shota cởi khóa quần, để lộ con cặc đã cứng lên vì hồi hộp. “Cô làm đi, tôi xem cho rõ,” anh nói, giọng khàn khàn. Aiko run run xé bao cao su, tay vụng về kéo xuống, chạm vào da thịt nóng ấm của anh. “Nó… nó thế này đúng không?” cô hỏi, mắt không dám nhìn thẳng.
Shota thở dốc, nắm tay cô: “Chưa đúng đâu, cô phải thử thật mới biết.” Anh kéo Aiko sát lại, đè cô lên thùng hàng, tay luồn vào đồng phục cô, xé quần lót ra. “Shota-san… đừng mà…” Aiko thì thào, nhưng không đẩy ra. Anh đâm thẳng vào lồn cô, bao cao su trơn tuột, từng cú thúc mạnh khiến Aiko rên lên: “A… sướng quá… nhưng không được…” Shota gầm gừ: “Thử thế này mới chuẩn, cô thấy không?” Anh bóp chặt cặp vú cô qua áo, tăng tốc, tiếng da thịt va chạm vang lên giữa góc khuất. Aiko cong người, hét khẽ: “Tôi ra mất… anh nhanh quá!” Cao trào ập đến, cả hai thở hổn hển, mồ hôi thấm đẫm. Shota rút ra, cười nham nhở: “Giờ tôi biết dùng rồi, cảm ơn cô.” Aiko chỉnh lại đồng phục, mặt đỏ bừng.