Tôi đứng xếp hàng mua nước mía ở cái quán nhỏ ven đường ở Buôn Ma Thuột, cái nóng trưa làm mồ hôi thấm áo, lòng bâng khuâng nhớ mấy ngày xưa hay chở Hiền – cô bạn học cũ – đi uống nước mía. Đúng lúc đó, em bước tới, tay cầm cuốn vở ghi nợ tiền học, mặc áo thun mỏng với quần đùi, vú căng tròn lấp ló làm tôi giật mình quay đi. “Anh vẫn thích nước mía không đường hả?” em hỏi, giọng nhẹ, nhưng mắt em cười tinh nghịch. Tôi ngượng: “Ừ, mà em làm gì ở đây?”
Em nhún vai: “Tiền học thiếu, anh giúp em đi.” Tôi nuốt khan, nhớ cái lần em khóc vì nghèo, giờ cái dáng ngon thế này làm tôi rạo rực, gật đầu: “Theo anh ra nhà nghỉ, anh giúp.” Trong phòng, em cởi quần đùi, lồn em hiện ra, lông lưa thưa sạch sẽ làm cặc tôi cứng ngắc, tôi đè em xuống giường, tay xoa vú em, cái bầu vú mềm lún làm tôi tê tái, tôi trượt cu vào lồn em, cái khe mọng nước làm tôi sướng đến nổi da gà. Tôi nhấp nhanh, kéo tóc em: “Đụ em đã bím ghê,” em rên giữa nhịp thở: “Anh đụ em trả tiền học luôn nha!” Tiếng quạt trần kêu vù hòa với tiếng rên, lồn em trơn láng ôm chặt cặc tôi, nước dâm rịn ra giường, tôi bóp mông em: “Dâm thế này, anh giúp hết!”
Xong chuyện, tôi nằm thở phì phò, em ngồi dậy, vuốt tóc: “Anh làm em sướng bím luôn rồi.” Tôi cười: “Nghèo mà dâm, mai anh giúp tiếp nhé.” Em lườm: “Giúp thì giúp, nhưng anh đừng kể ai, em ngại.” Tôi gật, nghĩ thầm cái clip sex tưởng tượng này chắc chỉ để trong đầu, chứ quay thật thì em kiểu gì cũng đòi tôi trả thêm tiền nước mía.
Tôi bước ra sân, nghe tiếng xe máy chạy qua ngõ, nhìn mấy cây cà phê lùn lắc lư trong gió, lòng rạo rực mà cũng buồn cười vì cái tình huống này. Em trong phòng cầm cuốn vở ghi nợ, lẩm bẩm tính toán, tôi cầm chai nước mía uống một ngụm, nghĩ lần sau gặp em chắc phải mang tiền thật, không thì cái dáng sinh viên nghèo mà dâm này làm tôi chịu sao nổi.