Cánh cửa vừa khép, tiếng khóa lạch cạch vang lên trong không gian chật hẹp của căn phòng nhà nghỉ ven đường. Nàng Mơ, cô gái sinh năm 2006 với mái tóc đen dài óng ả, đứng dựa lưng vào tường, ánh đèn neon hồng nhạt hắt lên khuôn mặt thanh tú. Thằng em trai, nhỏ hơn cô vài tuổi, dáng người gầy gò nhưng đôi mắt lại cháy bỏng một thứ ham muốn kỳ lạ, bước tới gần. Nó không nói nhiều, chỉ khẽ nhếch môi, ra hiệu bằng cái nhìn sắc lẹm.
“Chị làm đi,” nó thì thào, giọng trầm nhưng đầy uy quyền, như thể đã nắm chắc cô trong tay. Mơ thoáng ngập ngừng, đôi tay run run chạm vào chiếc áo thun cũ kỹ nó đang mặc. Không gian im lặng, chỉ còn tiếng quạt trần kêu vo vo và hơi thở của cả hai bắt đầu dồn dập. Cô quỳ xuống, không phải vì bị ép buộc, mà vì một sự tò mò pha lẫn cảm giác tội lỗi đang trỗi dậy trong lòng.
Nó không vội vã cởi đồ, chỉ kéo khóa quần, để lộ phần cơ thể căng tràn sức sống của tuổi trẻ. Mơ ngước nhìn, ánh mắt giao nhau một giây, đủ để cô cảm nhận được sự áp đảo từ thằng em trai mà cô từng nghĩ là ngây ngô. “Nhanh lên,” nó giục, giọng vẫn nhẹ nhàng nhưng mang theo sự ra lệnh không thể chối từ. Cô cúi đầu, đôi môi mềm mại chạm vào nó, cảm giác nóng rực lan tỏa khiến cô bất giác khựng lại. Nhưng rồi, cô nhắm mắt, để bản thân cuốn theo nhịp điệu mà thằng em trai điều khiển.
Tay nó đặt lên đầu cô, nhẹ nhàng xoa tóc, như một lời khen ngợi kín đáo. Hơi thở của nó bắt đầu nặng nề, từng nhịp, từng nhịp, hòa cùng tiếng rên khe khẽ thoát ra từ cổ họng. Mơ không dám ngẩng lên, chỉ tập trung vào việc làm trơn tru, chậm rãi nhưng đầy nhịp nhàng. Mùi mồ hôi nhè nhẹ từ cơ thể nó quyện với không khí ngột ngạt của căn phòng, tạo thành một thứ hương vị kỳ lạ, vừa gần gũi vừa xa cách.
Thời gian trôi qua, có lẽ chỉ vài phút, nhưng với Mơ, nó dài như cả tiếng đồng hồ. Đến khi nó khẽ run lên, bàn tay siết chặt hơn trên tóc cô, một dòng ấm nóng trào ra, cô giật mình lùi lại, đôi môi vẫn còn run rẩy. Nó cười nhạt, kéo khóa quần lên, rồi vỗ nhẹ vai cô như một lời cảm ơn không lời. “Chị giỏi thật,” nó nói, giọng đùa cợt, nhưng ánh mắt lại lạnh lùng như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Mơ ngồi đó, trên sàn nhà nghỉ rẻ tiền, lòng ngổn ngang. Cô không biết mình vừa làm gì, chỉ biết rằng khoảnh khắc ấy, dù ngắn ngủi, đã khắc sâu vào tâm trí cô một cảm giác khó tả – vừa ngọt ngào, vừa đắng chát.
Phim sex Việt Nam chịch k che – một cụm từ có lẽ sẽ khiến người ta tò mò, nhưng với Mơ, đó chỉ là một mảnh ghép nhỏ trong cuộc sống đầy hỗn loạn của cô.