Ngọc Liên sinh năm 2008 với thời tiết nằng nóng ở Sài Gòn, Em ấy mở tủ lạnh trong căn phòng trọ nhỏ ở Pleiku, lấy ra quả dưa leo mát lạnh, tay cầm lăn lăn trên mặt bàn gỗ, lẩm bẩm: “Hôm nay nóng vl, làm cái gì cho đỡ đây.” Cô là sinh viên năm cuối, quê Sài Gòn nhưng lên Gia Lai học, giờ nghỉ hè chưa về, ở lại trọ một mình. Chiều tà, gió cao nguyên thổi qua cửa sổ, làm Liên thấy rạo rực khó tả. Cô bật điện thoại, quay video, định gửi cho thằng bạn thân dưới quê xem chơi.
Cô cởi áo thun, tụt quần đùi, để lộ cặp vú tròn căng và cái bím múp míp đỏ hồng. Liên ngồi lên ghế, giơ camera xuống, banh lồn ra, khoe rõ từng thớ thịt ướt át, giọng rên khe khẽ: “Nhìn lồn tao đi, nứng quá mày ơi.” Nước chảy ra từ bím, làm cô cong người, tay cầm quả dưa leo dí vào, đút sâu vào âm đạo, sục sục chậm rãi. Tiếng rên của cô vang lên cực phê, “Ôi, sướng vl, cặc mày mà đây thì tao sướng hơn,” hòa với tiếng quạt trần vù vù trong phòng. Liên nhấp nhổm, vú rung rung, mặt đỏ bừng vì khoái cảm.
Cô đổi tư thế, nằm ngửa trên giường, chân dạng rộng, đẩy quả dưa leo ra vào nhanh hơn, nước lồn ướt nhẹp chảy xuống drap. Liên rên to hơn: “Đút lồn tao sướng quá, tao ra mất.” Một lúc sau, cô giật người, thở hổn hển, rút dưa leo ra, nhìn cái bím đỏ hồng thỏa mãn qua màn hình. Cô gửi clip cho thằng bạn, nhắn: “Xem đi, tao nứng quá quay cái này, đừng cho ai coi nghen.” Nó trả lời ngay: “Lồn mày đẹp vl, tao cứng cặc luôn.”
Liên nằm im, nghe tiếng chim hót ngoài sân, nghĩ về mấy ngày ở Sài Gòn, cũng nghịch ngợm thế này nhưng chưa bao giờ quay clip. Giờ xa nhà, cô tự tìm niềm vui, vừa dâm vừa thấy đời nhẹ nhàng. Cô đứng dậy, pha ly nước chanh, ngồi nhìn Pleiku chiều tà, lòng lâng lâng nhớ thằng bạn. Nó nhắn thêm: “Mai tao lên chơi với mày.” Liên cười, thì thầm một mình: “Lên đi, tao chờ.” Đêm Pleiku yên ả, chỉ có tiếng gió với chút rạo rực còn sót lại trong cô.