Tôi vừa đẩy cửa bước vào phòng trọ ở Quy Nhơn, cái nóng chiều tà làm mồ hôi thấm ướt áo, lòng rạo rực không hiểu sao khi nghĩ đến em vừa đi học về. Nguyễn Thị Ngọc Như đang đứng trước gương, cởi cái áo sơ mi đồng phục, để lộ cặp vú căng tròn trắng ngần, quần dài tụt xuống, cái quần lót mỏng dính ôm sát bím làm tôi nuốt khan. “Anh về rồi hả?” em quay lại, giọng nhẹ, nhưng mắt em long lanh như vừa nghĩ gì đó bậy bạ. Tôi cười: “Ừ, nhìn em nóng hết người rồi.”
Em lườm tôi, cởi nốt quần lót, ngồi xuống giường: “Em nóng trong người quá, anh ngồi đó đi.” Em với tay lấy cái lược chải tóc trên bàn, cái đuôi trơn tru làm em nghịch ngợm liếm nhẹ, miệng mút mút như trêu tôi. “Anh xem em làm gì này,” em nói, giọng ngọt, tay cầm lược trượt xuống lồn, cái bím múp míp ướt át làm tôi cứng cặc trong quần. Tôi đứng đó, mắt dán vào, lồn em nuốt cái đuôi lược, em đẩy sâu, cái khe trơn láng làm em rên khe khẽ: “Ư… sướng lồn quá…” Vú em rung rinh, tôi chỉ muốn nhảy vào bú bím em ngay, em liếm môi, lồn em co giật như muốn bung ra, nước dâm rịn ra lấp lóe trên giường, sướng đến tê người.
Xong chuyện, em nằm ngửa, thở hổn hển, cái lược rơi cạnh giường, em cười mệt: “Em nứng quá, anh đừng kể ai nha.” Tôi ngồi xuống, xoa vai em: “Kể sao nổi, em dâm thế này anh giữ cho riêng mình thôi.” Em lườm: “Dâm thì đã sao, nóng trong người thì phải giải tỏa.” Tôi gật, nghĩ thầm cái clip sex tưởng tượng này chắc chỉ để trong đầu, chứ quay thật thì em kiểu gì cũng mắng tôi biến thái.
Tôi ra sân, nghe tiếng xe máy chạy qua ngõ, nhìn mấy cây dừa lắc lư trong gió, lòng rạo rực mà cũng buồn cười vì cái trò vừa rồi. Em trong phòng bật quạt, tiếng rè rè vang lên, tôi cầm chai nước lạnh uống ừng ực, nghĩ lần sau em mà nóng trong người nữa, chắc phải để tôi “giúp” chứ không để em tự làm thế này.