Ánh sáng từ chiếc đèn bàn cũ kỹ hắt lên tường loang lổ, tạo nên những mảng sáng tối trong căn phòng nhỏ. Thiên Ý đứng trước máy quay, bật livestream, mặc bộ đồ ngủ màu đen mỏng tang, xuyên thấu để lộ cặp vú căng tròn và đường nét lồn mờ ảo dưới lớp vải. Tiếng nhạc nhẹ vang lên, em bắt đầu nhảy, từng động tác uốn éo chậm rãi, khiêu gợi, như muốn mời gọi ánh nhìn từ màn hình của anh.
Em nghiêng người, để mái tóc dài xõa xuống che một bên mặt, tay vuốt nhẹ lên hông, làm nổi bật cơ thể mềm mại. “Anh thấy em thế nào?” em hỏi qua livestream, giọng ngọt ngào, biết rõ anh đang xem ở đâu đó. Cặp vú rung nhẹ theo nhịp nhảy, đầu ti hiện rõ qua lớp vải đen, khiến không khí như nóng lên dù chỉ có em trong phòng. Em xoay người, để lồn ẩn hiện qua lớp đồ mỏng, động tác vừa kín đáo vừa kích thích, làm anh khó rời mắt.
Anh ngồi trước màn hình, tay nắm chặt điện thoại, hơi thở dồn dập khi em cúi xuống, để cặp vú gần hơn với camera. “Em nhảy cho anh xem thôi đấy,” em nói, cười khẽ, tay lướt qua ngực, làm lớp vải mỏng nhăn lại, lộ rõ đường cong. Lồn em căng lên dưới bộ đồ, mỗi lần em lắc hông là một lần anh cảm thấy cặc mình cứng hơn, dù chỉ nhìn qua màn hình.
Em ngồi xuống, dạng chân nhẹ trước máy quay, bộ đồ đen bó sát làm nổi bật từng chi tiết cơ thể. “Anh có muốn em cởi ra không?” em trêu, tay kéo nhẹ dây áo, để lộ một phần vú trắng mịn. Anh nhắn ngay vào livestream: “Cởi đi em, anh chịu không nổi rồi.” Em cười lớn, nhưng không cởi, chỉ đứng dậy nhảy tiếp, uốn éo chậm rãi, để anh tự tưởng tượng phần còn lại.
Livestream kết thúc, em tắt máy, nằm dài trên giường, mồ hôi lăn nhẹ trên trán. Anh nhắn ngay: “Mai em live tiếp nhé, anh muốn xem nữa.” Em cười thầm, nhắn lại: “Chỉ khi nào anh ngoan thôi.” Cái bộ đồ đen mỏng vẫn nằm trên người em, như một lời hứa hẹn cho lần sau.