“Ê, đi nhà nghỉ không, tao mệt ngồi quán nét rồi,” Hùng quay sang thì thào với Lan, tay vẫn cầm chai Sting vừa uống cạn. Hai đứa vừa đi học nhóm về, vẫn mặc đồng phục Học Sinh THPT ở Nha Trang, áo trắng quần xanh lem chút mực. Lan liếc Hùng, cười đểu: “Đi thì đi, nhưng mày trả tiền nghen.” Cả hai kéo nhau ra khỏi quán nét, bước dọc con đường ven biển, gió đêm mát rượi thổi qua làm Lan khẽ rùng mình. Hùng nắm tay cô, lòng rạo rực nghĩ tới cái phòng nghỉ nhỏ hai đứa hay ghé.

Vào đến nhà nghỉ, cánh cửa vừa khép lại, Hùng đẩy Lan dựa vào tường, tay luồn dưới váy đồng phục, móc nhẹ vào lồn cô qua lớp quần lót. Lan rên khe khẽ: “Mày làm gì mà vội thế, từ từ coi.” Hùng cười khẩy, tụt quần cô xuống, ngón tay ra vào cái bím ướt át: “Từ từ sao nổi, tao thèm mày cả ngày.” Lan cong người, vú căng cứng dưới áo, để Hùng muốn làm gì thì làm. Một lúc sau, cô kéo anh ngã xuống giường, cởi phăng quần Hùng, trèo lên ngồi trên con cặc cứng ngắc, nhún nhịp nhàng như cưỡi ngựa. Tiếng giường kêu cọt kẹt hòa với tiếng quạt trần vù vù, Hùng bấu hông cô, giọng khàn: “Lồn mày ngon thế này, tao chết mất.”

Lan cúi xuống, tóc dài quệt vào mặt Hùng, thì thào: “Chết thì chết, tao thích mày đụ tao kiểu này.” Cô nhấp mạnh hơn, vú rung rung, mồ hôi lăn dài trên lưng. Hùng ôm chặt, đẩy hông lên đáp lại, cả hai thở hổn hển như quên hết mọi thứ ngoài căn phòng chật. Xong chuyện, Lan nằm vật ra, tay vuốt tóc, cười: “Mày đụ tao thế này, mai tao đi học không nổi.” Hùng quay sang, hôn lên má cô: “Không nổi thì nghỉ, tao nuôi.”

Hai đứa nằm im, nghe tiếng sóng biển xa xa vọng lại qua khe cửa. Lan nghĩ về mấy lần trốn học đi với Hùng, vừa nghịch ngợm vừa ấm áp. Cô đấm nhẹ vào ngực anh: “Mai mua chè cho tao nghen, bù hôm nay.” Hùng gật, kéo cô vào lòng. Đêm Nha Trang lặng lẽ, ánh trăng rằm rọi qua rèm, làm căn phòng thêm ấm. Với họ, những phút rạo rực thế này chẳng cần gì to tát, chỉ cần nhau là đủ.

Dẫn Vào Nhà Nghỉ Móc Lồn Gái Rồi Dập Cặc Tới Tấp
Dẫn Vào Nhà Nghỉ Móc Lồn Gái Rồi Dập Cặc Tới Tấp