Chiếc đèn ngủ nhấp nháy vì dây điện lỏng, ánh sáng vàng chập chờn chiếu lên góc phòng trọ nhỏ. Em đứng trước gương, cầm điện thoại quay, mặc áo thun mỏng ôm sát, cặp vú căng tròn hiện rõ như muốn bung ra. “Anh thích em thế này không?” em thì thầm với màn hình, giọng vừa nghịch ngợm vừa bối rối, tay kéo áo lên để khoe vú, nhưng vẫn giữ nguyên chiếc quần lót đen, sợ anh thấy lồn em qua camera.

Em xoay người, để cặp vú lấp ló trong ánh sáng chập chờn, đầu ti cứng lên vì cái lạnh thoảng qua từ cửa sổ. “Em quay cho anh xem thôi đấy,” em nói, cười khúc khích, tay vuốt nhẹ lên ngực, làm vú em rung lên như trêu chọc. Anh nhắn lại qua tin nhắn: “Đẹp quá, em cởi hết đi.” Em đỏ mặt, lắc đầu trước gương: “Không đâu, em ngại, chỉ thế này thôi.” Lồn em nóng ran dưới lớp quần lót, nhưng em vẫn không dám cởi, sợ anh thấy hết.

Em ngồi xuống giường, đặt điện thoại lên bàn, nghiêng người để cặp vú nổi bật hơn, ánh sáng đèn làm chúng trông mềm mại như mời gọi. “Anh đừng đòi hỏi nhiều quá nha,” em nói, tay xoa nhẹ bụng, lồn em rạo rực nhưng em cố kìm lại, chỉ muốn khoe vừa đủ. Anh nhắn tiếp: “Thế này là anh không ngủ được rồi.” Em cười lớn, tưởng tượng anh nằm đó, cặc anh chắc cũng cứng lên vì cái clip này.

Em đứng dậy, xoay lưng lại, để anh thấy đường cong qua lớp quần lót đen, cặp vú vẫn rung lên khi em cúi xuống tắt đèn. “Mai em quay tiếp cho anh nhé?” em hỏi qua tin nhắn, giọng tinh nghịch. Anh trả lời ngay: “Nhớ cởi thêm chút nữa đấy.” Em gửi clip, nằm xuống giường, lòng rạo rực vì cái trò show hàng này, nhưng vẫn giữ chút e ngại không dám đi xa hơn.

Em Người Yêu Cực Đỉnh Dâm Lồn Của Tôi
Em Người Yêu Cực Đỉnh Dâm Lồn Của Tôi