Lê Thị Ngọc Lan, 25 tuổi, là một tiếp viên hàng không sống ở Đà Lạt, làm việc cho một hãng bay nội địa, thường xuyên bay tuyến Đà Lạt – Đà Nẵng. Cô dáng cao, da trắng, tóc dài buộc cao, hay mặc áo dài màu xanh ngọc khi làm việc. Một hôm, sau chuyến bay, cô nghỉ tại nhà trọ gần sân bay Liên Khương, anh khách VIP – Minh, 30 tuổi, doanh nhân từ Đà Nẵng – nhắn tin: “Tối nay gặp em được không, kiểu mấy cảnh trong phim sex Việt Nam rên la ấy?” Lan cười qua tin nhắn: “Anh muốn thì qua đi.”
Nhà trọ của Lan nằm trên con đường nhỏ gần đồi thông, tường xi măng thô, chỉ có cái giường gỗ, bàn nhựa, và cái quạt trần kêu rè rè. Tối đó, Minh qua, Lan mặc cái áo dài màu xanh ngọc vừa giặt xong, không mặc đồ lót, ngồi trên giường quạt tay cho mát. Minh nhìn cô, cười: “Em đẹp quá, anh chịu không nổi.” Lan liếc anh, đáp: “Thích thì làm gì đi anh.”
Minh kéo Lan lại, hôn lên cổ, tay vuốt nhẹ lưng cô qua lớp áo dài mỏng. Cô rên khẽ: “Ư… anh nghịch quá…” Anh lùa tay vào áo, chạm vào cặp vú tròn căng của cô, cảm giác mềm mại làm anh rạo rực. Lan kéo quần dài anh xuống, xoa nhẹ cu qua lớp quần lót, thì thầm: “Làm đi anh…” Để thêm phần lạ, Minh lấy chai nước chanh dây – loại Lan hay uống sau chuyến bay – đổ lên ngực cô qua áo. Nước mát lạnh thấm áo dài, làm Lan giật mình: “Lạnh quá anh…” Nhưng cô cười, ôm anh chặt hơn.
Minh đè Lan xuống giường, nhấp người vào cô, nhịp chậm rồi nhanh dần. Cô rên la: “Sướng… anh làm nữa đi…” Tay anh xoa lồn cô qua lớp quần lót, nước lồn rỉ ra, hòa với nước chanh dây, làm ga giường ướt một mảng. Lan nằm ngửa, gác chân lên vai anh, anh nhấp mạnh hơn, tiếng rên lớn dần: “A… đã quá anh…” Cả hai vừa ấm áp vừa thích thú, tiếng quạt trần át bớt âm thanh trong phòng.
Xong, Lan nằm thở hổn hển, cười: “Đã ghê anh, lần đầu em rên to vậy luôn.” Minh vuốt tóc cô: “Thích không, lần sau làm nữa nha.” Cô gật, mắt sáng rực. Minh nghĩ thầm phải quay lại cảnh này để lưu làm kỷ niệm riêng, kiểu như trong sex vip mà anh hay mơ tới.