Trương Đình vừa mở khóa cửa phòng nhà nghỉ ở ngoại ô Nam Kinh thì đã bị Lý Tiểu Vy đẩy mạnh vào trong, giọng cô réo lên đầy phấn khích: “Nhanh đi anh, em không chờ được nữa đâu!” Cô gái mới 19 tuổi, tóc buộc cao, mắt sáng long lanh, tay xách túi nylon đựng bộ váy nữ sinh cũ mà cô vừa lôi ra từ tủ nhà. Trương Đình, một anh chàng làm công nhân xây dựng, tóc bù xù và áo thun lấm lem, cười gượng: “Vy Vy, em định làm gì với cái váy đó vậy?”
Lý Tiểu Vy không đáp, vội vàng cởi áo phông, mặc váy kẻ caro ngắn cũn vào, quay một vòng trước mặt anh: “Thấy em giống nữ sinh không? Em muốn chơi kiểu này với anh!” Trương Đình nuốt nước bọt, nhìn cặp chân thon dài lộ ra dưới váy, lẩm bẩm: “Giống thật… nhưng em điên à, ai lại đòi vào nhà nghỉ làm mấy chuyện này?” Cô cười khúc khích, kéo anh ngồi xuống giường: “Điên gì đâu, em thích anh, muốn anh sướng thôi!”
Cô quỳ xuống giữa hai chân anh, kéo khóa quần ra, để lộ con cặc đã cứng lên vì kích thích. “Anh, em bú cho nhé,” Tiểu Vy thì thầm, ngậm lấy mà mút mạnh, tay vuốt ve vụng về nhưng đầy nhiệt tình. Trương Đình rên khẽ, tay bấu vào mép giường: “Vy… em làm anh sướng thật đấy… mới lớn mà giỏi thế à?” Cô ngẩng lên, mắt lấp lánh: “Em xem trên mạng, muốn thử với anh thôi!”
Trương Đình thở hổn hển, nhìn cô trong bộ váy nữ sinh: “Sướng quá… em bú nữa đi!” Tiểu Vy tăng tốc, tiếng nhóp nhép vang lên trong căn phòng nhỏ, ánh đèn vàng nhạt chiếu lên khuôn mặt đỏ ửng của cô. “Anh ra trong miệng em nhé, em muốn thử!” cô nói, giọng nghịch ngợm. Trương Đình gầm lên, không kìm được, phóng tinh đầy miệng cô. Tiểu Vy ho sặc, lau miệng cười: “Khó nuốt thật, nhưng vui ghê!”
Cả hai nằm thở dốc trên giường, váy cô xộc xệch, Trương Đình vuốt tóc cô: “Em đúng là hư, lần sau còn đòi chơi kiểu này không?” Tiểu Vy gật đầu, nép vào anh: “Còn, nhưng anh đừng kể ai nghe, mẹ em mà biết thì chết!” Trương Đình bật cười: “Yên tâm, anh cũng ngại chết đi được.”
Tiếng tin nhắn vang lên – bạn cô hỏi đang ở đâu. Tiểu Vy liếc điện thoại, không trả lời, quay sang ôm anh: “Ở thêm chút nữa đi, em thích anh thật mà.” Trương Đình thở dài, nghĩ đến chuyện ngày mai lại đi làm, nhưng vẫn gật đầu