“Cởi hết ra!” Giọng Chu Tử Hào gầm lên giữa khu vườn nhỏ sau nhà ở Thành Đô, đôi mắt sắc lẹm nhìn hai người bạn đứng trước mặt. Hắn, một gã trai cao lớn với cơ bắp cuồn cuộn và thái độ hung hãn, ném áo phông xuống đất, để lộ ngực trần bóng nhẫy mồ hôi. Trước mặt hắn, Vương Nhất Phàm – dáng người mảnh khảnh, tóc dài buộc lỏng – cười khẩy, tay cởi quần: “Tử Hào, mày sốt ruột thế à? Để tao chiều.” Đứng cạnh, Lục Minh, với nụ cười nhút nhát nhưng ánh mắt đầy dục vọng, cũng cởi đồ, lẩm bẩm: “Ra vườn thế này, không ai thấy chứ?”
Ba thằng bạn thân, vốn là bạn cùng phòng đại học, tụ tập nhậu ở nhà Chu Tử Hào, rồi nổi hứng kéo nhau ra vườn “chơi” giữa đêm. Chu Tử Hào quỳ xuống trước, kéo quần Vương Nhất Phàm ra, ngậm lấy con cặc đã cứng lên: “Nhất Phàm, ngon quá, để tao bú trước!” Vương Nhất Phàm rên khẽ, tay bấu vai hắn: “Tử Hào… mày làm tao sướng chết mất!” Lục Minh không chịu thua, quỳ sau lưng Chu Tử Hào, lôi cặc hắn ra mà mút mạnh: “Hào, tao cũng muốn!”
Chu Tử Hào cong người, vừa bú vừa rên: “Lục Minh, bú mạnh lên… sướng quá!” Vương Nhất Phàm đẩy đầu hắn xuống sâu hơn: “Tao ra trong miệng mày nhé, ngon lắm!” Lục Minh liếm cặc Chu Tử Hào, tay vuốt ve con cặc mình: “Nhất Phàm, mày cũng bú tao đi!” Cả ba tạo thành một vòng tròn trên cỏ, tiếng nhóp nhép vang lên giữa khu vườn tối, ánh trăng mờ ảo chiếu lên cơ thể trần trụi.
Vương Nhất Phàm ngậm cặc Lục Minh, mút mạnh: “Lục Minh, mày cứng thật, sướng không?” Lục Minh rên rỉ: “Sướng… mày làm tao ra mất!” Chu Tử Hào tăng tốc, ngậm sâu cặc Vương Nhất Phàm, tay bóp mông cậu: “Ra đi, tao nuốt hết!” Tinh dịch bắn ra, Vương Nhất Phàm phóng vào miệng Chu Tử Hào, Lục Minh bắn lên mặt Vương Nhất Phàm, còn Chu Tử Hào giật người, ra đầy miệng Lục Minh. Cả ba ngã ra cỏ, thở hổn hển, tinh dịch dính khắp người.
Chu Tử Hào cười lớn: “Hai thằng, chơi thế này sướng thật!” Vương Nhất Phàm lau mặt, nháy mắt: “Lần sau ra vườn nữa nhé, tao thích.” Lục Minh đỏ mặt, thì thầm: “Wo ai ni, lần sau tao bú cả hai luôn.” Tiếng chó sủa vang lên từ xa – hàng xóm tỉnh giấc. Chu Tử Hào vỗ vai hai người: “Nhanh vào nhà, không bị bắt gặp!” Cả ba vội gom đồ, chạy vào trong, cười khúc khích.