Tại một góc yên bình của Paris, nơi những con phố nhỏ lát đá trải dài bên dòng sông Seine thơ mộng, có chàng trai trẻ tên Léon, 25 tuổi, sống một mình trong căn hộ xinh xắn trên tầng cao. Léon là một họa sĩ tự do, chuyên vẽ minh họa cho các tạp chí nghệ thuật, nên chiếc máy tính là “trợ thủ” không thể thiếu của anh. Một buổi tối mùa đông lạnh giá, khi gió thổi qua cửa sổ mang theo hơi ẩm, máy tính của Léon đột nhiên “chết đứng” – màn hình tối om, không khởi động được. Hoảng loạn, anh nhắn tin ngay cho Julien, người bạn thân từ thời trung học, một tay sửa máy tính cừ khôi.
Julien đến nhanh chóng, mang theo túi đồ nghề và nụ cười ấm áp: “Léon, máy mày lại giở chứng à? Lần này là lỗi gì?” Léon thở dài: “Tao không rõ, chắc là hỏng nặng rồi!” Julien ngồi xuống bàn, bắt tay vào kiểm tra, trong khi Léon pha hai tách trà nóng, đặt bên cạnh. Không khí yên tĩnh, chỉ có tiếng gõ phím và tiếng gió rít ngoài kia. Bỗng Julien phá lên cười: “Này, mày có cả thư mục ‘Giải trí đêm khuya’ trong đây à?” Léon đỏ mặt, giật mình: “Cái gì? Mày đừng táy máy lung tung!” Nhưng Julien đã nhanh tay mở một video, âm thanh nhạy cảm vang lên khắp phòng.
Léon vội vàng tắt đi, nhưng ánh mắt Julien nhìn anh lại trở nên khác lạ, sâu thẳm và đầy ẩn ý. “Mày chưa từng kể với tao về sở thích này,” Julien nói, giọng trầm xuống. Léon lúng túng: “Thì… tao chỉ xem thôi mà!” Julien đứng dậy, tiến lại gần, đặt tay lên vai Léon: “Xem thôi à? Vậy để tao cho mày trải nghiệm thật xem sao.” Không để Léon kịp phản ứng, Julien kéo anh lại, hôn sâu lên môi. Léon ngỡ ngàng, nhưng rồi đáp lại bằng sự mãnh liệt bất ngờ.
Họ ngã xuống ghế sofa, Julien cởi phăng áo Léon, hôn từ cổ xuống ngực, tay lần xuống dưới. Léon thở hổn hển: “Julien, mày điên rồi à?” Julien thì thầm: “Điên? Tao chỉ muốn sửa thêm cái ‘máy’ này cho mày thôi!” Anh quỳ xuống, bú cu cho Léon, động tác vừa mạnh mẽ vừa điêu luyện. Léon rên lên: “Trời ơi, sướng quá!” Sau đó, Julien đẩy Léon nằm ngửa, đút “thằng nhỏ” của mình vào đít Léon, dập liên tục. Họ làm tình cuồng nhiệt, từ sofa chuyển sang giường, tiếng rên của Léon hòa lẫn với tiếng mưa rơi ngoài trời.
Trong lúc cao trào, Julien cười lớn: “Tao từng nghĩ mấy cảnh thế này chỉ có trong Phim Sex Việt Nam, nhưng hóa ra ngoài đời còn nóng bỏng hơn!” Léon ôm chặt Julien: “Đụ tao nữa đi!” Khi cả hai lên đỉnh, họ nằm thở dốc trên giường, mồ hôi đầm đìa. Léon cười mệt: “Sửa máy tính kiểu này, lần sau tao cố ý làm hỏng nữa cho mày qua!” Julien nháy mắt: “Cứ gọi, tao lúc nào cũng sẵn sàng!”
Từ đó, mỗi lần máy tính “trục trặc”, Julien lại xuất hiện, và căn hộ nhỏ của Léon trở thành nơi lưu giữ những khoảnh khắc đam mê khó quên của hai người.