Jonas đứng trước cửa căn nhà nhỏ ở ngoại ô Oslo, tay gõ nhẹ, hơi ngập ngừng. “Hy vọng cô ấy không phiền,” anh lẩm bẩm, xoa tay vào quần jeans. 23 tuổi, Jonas là chàng trai năng động, tò mò, hay giúp đỡ hàng xóm. Cửa mở, Ingrid xuất hiện, bụng bầu 7 tháng căng tròn dưới áo thun rộng. “Cậu qua làm gì thế?” cô hỏi, giọng hơi mệt. 38 tuổi, Ingrid là góa phụ, tính thẳng thắn, sống một mình kể từ khi chồng mất.

“Tôi mang ít đồ ăn qua, cô cần nghỉ ngơi mà,” Jonas đáp, giơ túi giấy lên. Ingrid cười nhạt: “Vào đi, đừng đứng đó.” Họ vào bếp, Jonas đặt túi xuống, mắt lướt qua dáng cô: “Cô ổn không? Nhìn mệt lắm.” Ingrid nhún vai: “Ổn, nhưng nặng nề thật. Cậu ngồi đi, tôi pha nước.”

Jonas tiến lại gần: “Để tôi giúp.” Anh đứng sát, tay chạm vào eo cô. Ingrid quay lại: “Cậu làm gì vậy?” Jonas cười: “Tôi muốn gần cô chút, không sao chứ?” Ingrid nhíu mày, nhưng không đẩy ra: “Cậu lạ thật… tôi già hơn cậu nhiều đấy.” Jonas cúi xuống, hôn lên cổ cô: “Tuổi gì quan trọng, tôi thích cô.”

Họ di chuyển vào phòng khách, Ingrid ngồi xuống sofa, Jonas quỳ trước cô, kéo quần cô xuống. “Cẩn thận nhé, tôi đang bầu,” cô nói, giọng run. Anh gật đầu, tay vuốt đùi cô, rồi xoay cô nằm sấp, bụng tựa gối. “Tôi thử cách khác,” anh thì thào, tụt quần mình xuống, con cặc cứng chạm vào mông cô. Ingrid rên khẽ: “Nhẹ thôi…”

Jonas bôi chút kem từ lọ trên bàn, nhẹ nhàng đút vào lỗ đít cô. “Thích không?” anh hỏi, đẩy chậm. Ingrid gật đầu: “Ừ… lạ nhưng sướng.” Anh nhấp đều, từng nhịp chậm rãi, cảm giác chặt chẽ bao lấy anh, mông cô rung nhẹ mỗi lần anh vào sâu. “Nhanh hơn chút,” cô nói, tay bấu sofa. Jonas tăng tốc, tay giữ hông cô, mỗi cú thúc làm cô rên to hơn, lỗ đít siết chặt quanh anh.

Cô cong người, mồ hôi lăn trên trán: “Cậu làm tôi… điên lên đấy.” Jonas dập mạnh, cảm giác trơn trượt từ kem và nóng ấm làm anh thở hổn hển. “Cô chặt quá,” anh nói, tay vuốt lưng cô. Ingrid rên lớn: “Tiếp đi… tôi sắp ra!” Anh đẩy sâu hết mức, nhịp nhanh dần, cả hai cùng lên đỉnh, Jonas phóng ra trong cô, ngã ra sofa thở dốc.

“Cậu hư thật,” Ingrid nói, nằm nghiêng, tay xoa bụng. Jonas cười: “Nhưng cô thích mà, đúng không?” Cô gật đầu: “Ừ, nhưng đừng kể ai nhé.” Họ nằm đó, quần áo lộn xộn, túi đồ ăn vẫn trên bàn bếp. “Nghỉ chút rồi ăn nhé?” Jonas hỏi. Ingrid đồng ý: “Được, tôi mệt rồi.” Cả hai im lặng, hơi thở dần đều lại.

Làm Chuyện Người Lớn Châu Âu Với Gái Dâm Mang Bầu
Làm Chuyện Người Lớn Châu Âu Với Gái Dâm Mang Bầu