Hana vừa mở cửa căn hộ nhỏ, tay xách túi đồ ăn từ siêu thị, thì đã nghe tiếng bước chân vội vã từ trong phòng khách. “Em về rồi à? Để anh xách cho!” – Ryo, bạn trai cô, lao ra với nụ cười toe toét, tay nhanh nhẹn giật lấy túi đồ. Anh mặc chiếc áo phông cũ nhàu nhĩ, tóc bù xù như vừa ngủ dậy, nhưng ánh mắt thì sáng rực nhiệt tình.

“Anh làm gì mà hào hứng thế?” – Hana hỏi, cởi giày rồi bước vào, giọng nửa đùa nửa nghi ngờ. Ryo không đáp ngay, chỉ lẳng lặng đặt túi đồ lên bàn bếp, rồi quay lại ôm chầm lấy cô từ phía sau. “Hôm nay anh nghỉ làm sớm, muốn dành thời gian với em thôi,” – anh thì thầm, hơi thở ấm áp phả vào gáy cô.

Hana bật cười, cố đẩy anh ra nhưng không thành. “Thôi nào, em vừa đi làm về, mệt lắm…” – cô nói, nhưng giọng không có vẻ gì là khó chịu. Ryo vẫn không buông, tay bắt đầu luồn xuống dưới áo cô, động tác vừa nhanh vừa tự nhiên. “Vậy để anh giúp em thư giãn nhé,” – anh nói, giọng trầm xuống, đầy ý tứ.

Chẳng mấy chốc, hai người đã ngã xuống sofa. Ryo nhiệt tình đến mức Hana gần như không kịp phản ứng, chỉ biết để anh dẫn dắt. Tiếng thở dốc xen lẫn tiếng cười khẽ của cô vang lên trong căn phòng nhỏ. Anh hôn cô khắp nơi, từ cổ xuống ngực, tay không ngừng khám phá. Hana vừa ngượng vừa thích thú, khẽ đẩy đầu anh. “Anh chậm lại chút đi, em không theo kịp đâu…”

Nhưng Ryo không dừng lại, ngược lại còn tăng nhịp độ, như thể muốn bù đắp cho mấy ngày bận rộn không gặp nhau. Sau một hồi cuồng nhiệt, khi cả hai đã thấm mệt, anh bất ngờ ngồi dậy, với tay lấy cái hộp nhỏ để dưới gầm bàn. “Chờ chút, anh có cái này hay lắm,” – anh nháy mắt, lôi ra một chiếc sextoy nhỏ màu hồng phấn.

Hana tròn mắt, bật cười thành tiếng. “Anh mua cái đó từ bao giờ vậy? Đúng là không đoán được anh luôn…” – cô vừa nói vừa che mặt, nửa xấu hổ nửa tò mò. Ryo cười lớn, kéo tay cô xuống. “Thử đi, em sẽ thích mà. Anh cam đoan đấy!”

Không để cô kịp từ chối, anh bật nút khởi động, tiếng rung nhẹ phát ra. Ryo áp dụng nó một cách thành thạo, vừa dịu dàng vừa tinh nghịch, khiến Hana không thể giữ nổi vẻ rụt rè ban đầu. “Anh… đúng là quá đáng thật…” – cô thở hổn hển, nhưng ánh mắt lại ánh lên sự đồng thuận.

Đêm đó, căn hộ nhỏ của họ tràn ngập tiếng cười và những khoảnh khắc thân mật rất thật, rất đời – không hoa mỹ, chỉ có hai con người trẻ tuổi sống hết mình trong tình yêu và sự gần gũi giản dị của cuộc sống thường ngày ở Nhật Bản.

Lồn Chảy Nước Của Gái Nhật Bản Thủ Dâm Bằng Tay Của Bạn Trai
Lồn Chảy Nước Của Gái Nhật Bản Thủ Dâm Bằng Tay Của Bạn Trai