Lena đứng trong góc phòng trọ nhỏ ở Warsaw, tay chỉnh lại áo thun ngắn, mắt liếc về phía Karl đang ngồi trên ghế. “Cậu chắc không đổi ý chứ?” cô hỏi, giọng hơi run. 21 tuổi, Lena là sinh viên, thực dụng, sẵn sàng làm gì để kiếm tiền, dù đôi lúc do dự. Karl, bạn trai cô, 22 tuổi, trầm tính, hay ghen, nhìn cô: “Tôi đồng ý rồi, làm đi.” Cửa phòng mở, Piotr bước vào, tay cầm xấp tiền. “Tôi trả trước nhé,” anh nói, giọng thẳng. 28 tuổi, Piotr tự tin, ít nói, là khách quen của những vụ giao dịch thế này.

“Đặt tiền đó đi,” Lena nói, chỉ vào bàn. Piotr đặt xuống, tiến lại gần cô, mắt lướt qua Karl: “Cậu ta ngồi đây luôn à?” Karl nhún vai: “Ừ, tôi muốn nhìn.” Lena cởi áo, để lộ vú nhỏ dưới bra, rồi tụt quần, đứng trước Piotr. “Cậu cứ làm, tôi không ngại,” cô nói, nhìn Karl một lần nữa. Piotr gật: “Tốt, tôi bắt đầu đây.”

Anh quỳ xuống, kéo quần lót cô ra, lưỡi liếm lồn cô, chậm rãi rồi nhanh hơn. Lena rên khẽ, tay bấu vai anh: “Nhẹ chút… tôi chưa quen.” Piotr đứng dậy, tụt quần, con cặc cứng chạm vào cô. “Thích không?” anh hỏi, đút vào chậm. Lena gật: “Thích… sâu hơn đi.” Anh nhấp đều, mỗi cú thúc làm cô cong người, lồn siết chặt quanh anh, tiếng da thịt vang lên trong phòng tĩnh lặng.

Karl ngồi im, mắt dán vào họ, tay siết chặt ghế. Lena nhấc hông đáp lại, mồ hôi lăn trên trán: “Nhanh hơn… sướng lắm.” Piotr tăng tốc, tay bóp mông cô, đẩy sâu hết mức, lồn cô co bóp liên hồi. “Cô khỏe thật,” anh thở hổn hển, mỗi nhịp làm cô rên to hơn. Lena quay sang Karl: “Cậu thấy sao?” Karl cắn môi: “Tiếp đi, tôi ổn.”

Piotr dập mạnh, tay giữ hông cô, cảm giác trơn ướt làm anh không kìm được. “Tôi sắp ra…” anh nói, nhịp nhanh hơn. Lena cong người, rên lớn: “Tôi cũng… ra rồi!” Cô run lên, lồn co chặt, đạt đỉnh, còn Piotr phóng ra trong cô, cả hai thở hổn hển. Anh rút ra, chỉnh quần: “Xong rồi, tôi đi đây.” Lena gật: “Cảm ơn, lần sau gọi nhé.”

Piotr rời đi, để lại Lena và Karl trong im lặng. Cô ngồi xuống giường, lau mồ hôi: “Cậu giận không?” Karl đứng dậy, tiến lại gần: “Không, nhưng lạ thật.” Lena cười mệt: “Cậu chịu được là tốt, tiền này đủ trả nợ.” Anh gật: “Ừ, tôi hiểu.” Họ nằm xuống giường, quần áo lộn xộn, xấp tiền vẫn trên bàn. “Nghỉ chút không?” Karl hỏi. Lena đồng ý: “Ừ, tôi mệt rồi.” Cả hai im lặng, hơi thở dần đều, căn phòng trở lại yên tĩnh.

Màn Bán Dâm Của Sinh Viên Châu Âu Trước Mặt Người Yêu
Màn Bán Dâm Của Sinh Viên Châu Âu Trước Mặt Người Yêu