Sakchai Wimolrat ngồi trên ghế nhựa trong căn nhà trọ nhỏ ở Nonthaburi, tay cầm chai nước ngọt, mắt liếc đống linh kiện trên bàn. “Sửa đồ xong sớm thật,” anh lẩm bẩm, xoa tay dính dầu – anh 27 tuổi, thợ sửa đồ điện, thích trêu đùa, hay quên đồ. Cửa mở, Natcha Supasorn bước vào, tay ôm túi sách, dáng mình dây dễ thương, tóc dài buộc thấp, hình xăm bông hồng nhỏ dưới cổ gần vú. “Anh rủ em qua làm gì vậy?” cô hỏi, giọng nhẹ – sinh viên 22 tuổi, nhút nhát nhưng tò mò.

“Ngồi chơi chút đi,” Sakchai cười, kéo cô vào – anh rủ cô qua sửa quạt, nhưng cả hai nhanh chóng đổi ý trong không gian chật chội. “Sửa xong chưa mà rủ em?” Natcha trêu, ngồi lên mép bàn. “Xong rồi, giờ muốn gần em,” anh đáp, nhún vai. Cô đỏ mặt, gật: “Ừ, nhưng nhẹ thôi nhé.”

Sakchai kéo cô lên kệ TV cũ, cởi áo khoác cô, để lộ áo thun mỏng, hình xăm bông hồng lấp ló. “Nhẹ chút anh, kệ thấp lắm,” Natcha nói, tay bấu vai anh. Anh gật, tụt quần, để con cu lộ ra, kéo cô sát, tay vuốt eo cô qua áo. “Thích không em?” anh hỏi, đút vào lồn cô, nhịp chậm như quạt chạy thử. Cô nắm tay anh, đẩy hông xuống, tiếng kệ kêu cạch cạch xen tiếng quạt quay. “Thoải mái thật, anh nhanh chút đi,” cô thì thào, tay siết vai, tiếng TV rè rè bên cạnh. “Đừng làm kệ gãy nha,” cô cười, anh đáp: “Gãy anh sửa.” Anh đẩy sâu, tay bấu hông, cả hai đạt đỉnh, ngã ra sàn thở hổn hển.

“Đã thật,” Sakchai nói, vuốt tóc cô. Natcha cười mệt, chỉnh áo: “Đã thì đã, nhưng lần sau lên giường đi.” Anh gật: “Ừ, anh quên.” Cô đứng dậy, lấy chai nước: “Uống không? Em khát rồi.” Anh cười, uống một ngụm, nước tràn xuống cằm: “Mai em qua nữa không?” Natcha gật: “Ừ, nhưng sửa quạt trước đã.” Phòng trọ yên tĩnh, chỉ còn tiếng cô lẩm bẩm: “Kệ này thấp quá, lần sau không chơi vậy.”

Nữ Sinh Thái Lan 2014 Kiếm Tiền Bằng Cách Phục Vụ Anh Trai
Nữ Sinh Thái Lan 2014 Kiếm Tiền Bằng Cách Phục Vụ Anh Trai