Trong một văn phòng công ty nhỏ ở Kobe, tiếng máy photocopy kêu rè rè vang lên giữa không gian yên tĩnh sau giờ làm. Takumi, một nhân viên bình thường với mái tóc đen cắt ngắn và cặp kính gọng bạc, đang cúi đầu sắp xếp tài liệu, cố hoàn thành nốt công việc trước khi về. Cửa phòng sếp bật mở, ông Hiroshi – một người đàn ông trung niên cao lớn, vest xám phẳng phiu – bước ra, tay cầm cốc cà phê, ánh mắt sắc bén dừng lại trên Takumi.

“Takumi-kun, cậu ở lại muộn thế này à? Vợ cậu không chờ sao?” Hiroshi hỏi, giọng trầm nhưng có chút ẩn ý, khóe môi nhếch lên. Takumi ngẩng đầu, cười gượng: “Dạ, cô ấy quen rồi, Hiroshi-san. Tôi làm xong rồi về ngay đây.” Hiroshi gật đầu, nhưng không rời đi, anh tiến lại gần, đặt cốc cà phê xuống bàn: “Vợ cậu… là Yuki-chan, đúng không? Tôi nhớ cô ấy lắm.”

Takumi khựng lại, tay siết chặt xấp giấy: “Hiroshi-san… anh biết vợ tôi?” Hiroshi cười khẽ, ngồi xuống ghế đối diện: “Biết chứ, hồi xưa cô ấy là người yêu tôi. Cậu không biết à?” Takumi đỏ mặt, không đáp, trong đầu hiện lên hình ảnh Yuki – vợ anh – với mái tóc dài óng ả và nụ cười dịu dàng. Hiroshi tiếp tục, giọng thấp xuống: “Cô ấy vẫn ngon như xưa, Takumi-kun. Cậu may mắn thật.”

Không khí bỗng căng thẳng. Hiroshi đứng dậy, vỗ vai Takumi: “Tôi qua nhà cậu tối nay nhé, lâu rồi không gặp Yuki.” Takumi lắp bắp: “Dạ… nhưng…” Chưa kịp phản đối, Hiroshi đã rời đi, để lại anh với cảm giác bất an.

Tối đó, tại căn hộ của Takumi, Yuki đang dọn bàn ăn thì chuông cửa reo. Cô mở cửa, giật mình khi thấy Hiroshi: “Hiroshi-san… sao anh lại…” Hiroshi cười, bước vào: “Lâu quá không gặp, Yuki-chan. Takumi mời tôi qua đấy.” Takumi đứng sau, im lặng, mắt nhìn vợ và sếp đầy nghi ngờ.

Chỉ vài phút sau, khi Takumi vào bếp lấy nước, Hiroshi kéo Yuki sát lại, tay luồn vào áo cô, bóp mạnh cặp vú căng tròn. “Anh nhớ em quá,” anh thì thầm, đè cô xuống sofa. Yuki rên khẽ: “Đừng… Takumi ở kia mà…” Nhưng Hiroshi xé quần lót cô ra, đâm thẳng con cặc cứng ngắc vào lồn cô: “Cậu ta không làm em sướng bằng anh, đúng không?” Yuki cong người, hét lên: “A… sướng quá…” Takumi bước ra, chết trân nhìn cảnh vợ bị sếp địt, nhưng không lên tiếng.

Hiroshi thúc mạnh, cười nham nhở: “Nhìn đi, Takumi, vợ cậu vẫn là của tôi!” Yuki rên rỉ: “Địt nữa đi… em ra mất!” Cao trào ập đến, Hiroshi bắn tinh ngập lồn cô, Takumi đứng im, tay run rẩy.

Sub 1nhanh.net Vợ Tôi Là Người Yêu Cũ Của Sếp
Sub 1nhanh.net Vợ Tôi Là Người Yêu Cũ Của Sếp