Trong một căn phòng trọ nhỏ ở Chuncheon, ánh đèn neon hồng nhạt hắt lên bức tường trắng loang lổ. Soomin, với mái tóc ngắn nhuộm bạch kim và đôi môi đánh son đỏ chót, đang ngồi trên chiếc giường đơn, chân dang rộng, chiếc váy ngủ mỏng manh trễ xuống vai. Tay cô, với những móng dài sơn màu xanh lá nổi bật, lướt qua màn hình điện thoại, kiểm tra góc quay của chiếc camera đang đặt trên bàn. Cô khẽ cắn môi, mắt lấp lánh một chút nghịch ngợm khi nhìn thẳng vào ống kính, như thể đang trò chuyện với ai đó ở đầu bên kia.
“Thích nhìn em không? Để em làm cho mà xem,” Soomin thì thầm, giọng ngọt ngào nhưng đầy khiêu khích. Cô ngả người ra sau, tay trái chống lên giường, còn tay phải từ từ trượt xuống dưới, kéo chiếc quần lót ren đen sang một bên để lộ cái lồn hồng hào ướt át. Hai ngón tay sơn xanh của cô bắt đầu mơn trớn, vuốt nhẹ trước khi đút sâu vào trong, móc mạnh khiến cô cong người rên rỉ: “Ư… sướng quá… lồn em ướt hết rồi này…”
Tiếng thở dốc của Soomin vang lên đều đặn, hòa cùng âm thanh nhóp nhép từ cái lồn bị cô tự tay hành hạ. Cô nhắm mắt, đầu ngửa ra sau, tay còn lại bóp mạnh cặp vú to tròn lấp ló dưới lớp váy. “Nhìn em đi… em tự móc mà sướng muốn chết đây…” cô lẩm bẩm, như thể đang tưởng tượng ai đó đang xem mình qua màn hình. Hai ngón tay dài xanh lè của cô ra vào nhanh hơn, nước lồn chảy xuống đùi, nhỏ cả lên ga giường. Soomin hét lên: “A… em ra bây giờ… sướng quá đi mất!” Cơ thể cô giật nhẹ, đôi chân run rẩy khi cơn khoái lạc ập đến, tay vẫn không ngừng móc, như muốn kéo dài cảm giác.
Cô thở hổn hển, mở mắt nhìn vào camera, nở một nụ cười nham nhở. “Thấy em ngon không? Muốn địt em chưa?” Soomin thì thào, tay rút ra khỏi lồn, giơ lên trước ống kính để lộ những ngón tay ướt nhẹp. Cô liếm nhẹ một ngón, mắt nháy nghịch ngợm. Tiếng chuông điện thoại bất ngờ reo lên, cắt ngang màn trình diễn của cô. Ai đang gọi vào lúc này chứ? Là người xem bí mật, hay chỉ là một cuộc gọi nhầm đầy trớ trêu?