Tại thành phố Liễu Châu, tỉnh Quảng Tây, nơi những ngọn núi karst nhấp nhô xen lẫn dòng sông Liễu Giang lặng lẽ chảy qua, có một công ty vận tải nhỏ nằm khuất trong khu phố cổ. Đỗ Thiên Vũ, 32 tuổi, là quản lý của công ty, với dáng người cao lớn, khuôn mặt góc cạnh mang vẻ phong trần, và đôi mắt sắc bén. Anh thường ở lại văn phòng muộn để kiểm tra sổ sách, và đêm nay cũng không ngoại lệ. Bên cạnh anh là Phùng Tuyết Nhi, 23 tuổi, một nhân viên mới vừa vào làm, nổi bật với vẻ đẹp quyến rũ: mái tóc đen dài óng mượt, đôi môi đỏ mọng, và ánh mắt đầy khiêu khích.
Tuyết Nhi mới vào công ty được vài tuần, nhưng đã khiến đồng nghiệp xao xuyến bởi phong cách táo bạo và nụ cười quyến rũ. Khi ánh đèn văn phòng mờ ảo chiếu lên bàn làm việc, cô bước vào với một chồng giấy tờ: “Sếp Đỗ, em kiểm xong rồi, anh xem giúp em nhé.” Thiên Vũ gật đầu, nhưng ánh mắt anh không rời khỏi cô. Tuyết Nhi ngồi xuống sát bên, cố ý để chiếc váy ngắn trượt lên, lộ đôi chân trắng thon dài. “Sếp nhìn gì mà chăm thế?” cô cười khúc khích, giọng đầy ẩn ý.
Không khí dần trở nên căng thẳng. Thiên Vũ đặt tay lên vai cô: “Tuyết Nhi, em biết mình đang làm gì không?” Cô nhếch môi: “Biết chứ, em muốn sếp thư giãn chút.” Chưa kịp nói thêm, anh đã bị cô kéo vào một nụ hôn nồng cháy. Họ ngã xuống chiếc sofa trong góc phòng, áo quần rơi lả tả. Tuyết Nhi cởi áo Thiên Vũ, hôn từ ngực xuống bụng anh, rồi thì thầm: “Sếp khỏe quá, em mê kiểu này.” Anh cười khẽ, kéo cô nằm xuống, tay vuốt ve cơ thể mềm mại của cô. “Em dâm đãng thật,” Thiên Vũ nói, rồi tiến vào cô, nhịp nhàng nhưng mạnh mẽ. Tuyết Nhi rên lên: “Nhanh nữa đi anh, em sướng quá!” Tiếng thở dốc vang khắp căn phòng nhỏ.
Trong lúc nghỉ, Thiên Vũ kể: “Hồi ở Cát Lâm, anh từng xem một bộ phim tài liệu về tình yêu, có đoạn giống sex trong đời thực, không ngờ giờ gặp thật.” Tuyết Nhi cười lớn: “Thì em là thật đây mà!” Họ tiếp tục đến khuya, đắm chìm trong khoái lạc. Sáng hôm sau, cả hai trở lại công việc như chưa từng có gì, nhưng ánh mắt lén nhìn nhau đã hé lộ một bí mật không lời.