Kenji ngồi trên ghế sofa, tay lướt điện thoại, mắt thỉnh thoảng liếc đồng hồ treo tường. Đã 5 giờ chiều, và cậu vừa tan làm sớm hiếm hoi. 24 tuổi, Kenji là kiểu người thoải mái, ít nói nhưng luôn biết cách làm người khác vui. Cửa nhà bật mở, Yumi bước vào, tay xách túi đồ ăn nhẹ, tóc buộc cao để lộ cái cổ thon thả. “Anh đợi lâu chưa?” cô hỏi, giọng tươi tắn. Yumi 22 tuổi, năng động, lúc nào cũng chiều bạn trai hết mức.
“Chưa, vừa về thôi,” Kenji đáp, đứng dậy phụ cô đặt túi lên bàn. Yumi cười, kéo anh ngồi xuống: “Hôm nay em nghỉ làm, muốn ở với anh cả tối. Đói chưa? Em làm gì cho anh ăn nhé?” Kenji lắc đầu: “Không đói lắm, em ngồi đây đi.” Nhưng Yumi đã nghiêng người, hôn nhẹ lên má anh: “Thế để em chiều anh kiểu khác.”
Kenji hơi ngạc nhiên: “Kiểu khác là sao?” Yumi không trả lời, chỉ cười tinh nghịch, tay luồn xuống áo anh, chạm vào ngực. “Em biết anh thích mà,” cô thì thào, cởi nút áo anh từng cái. Kenji thở mạnh, không cản: “Em chủ động thế này, anh chịu không nổi đâu.” Yumi cởi áo mình, để lộ cặp vú tròn trịa, núm hồng nhạt, rồi kéo quần anh xuống: “Thì để em làm anh sướng.”
Cô quỳ giữa hai chân anh, tay nắm lấy thứ đã cứng lên, vuốt nhẹ rồi cúi xuống ngậm. Kenji rên khẽ, tay bấu vào sofa: “Em… giỏi thật đấy.” Yumi ngẩng lên, mắt long lanh: “Chưa hết đâu.” Cô đứng dậy, tụt quần lót, để lộ cái bướm ướt át, rồi trèo lên đùi anh. “Anh vào đi,” cô nói, giọng run run vì thèm.
Kenji đỡ hông cô, từ từ đẩy vào, cảm giác nóng ấm bao lấy anh từng chút. Yumi rên nhỏ, hai tay ôm cổ anh: “Sâu nữa… em thích thế.” Anh bắt đầu nhấp, chậm rãi trước, mỗi cú thúc làm cô cong người, vú rung lên theo nhịp. “Anh làm mạnh hơn được không?” Yumi thì thào, mắt nhắm nghiền. Kenji tăng tốc, hông dập nhanh, tiếng da thịt chạm nhau vang lên đều đặn. Anh cúi xuống, ngậm lấy một bên vú, mút mạnh trong khi tay bóp bên còn lại, làm Yumi rên to: “Ôi… sướng quá, anh ơi!”
Cô siết chặt quanh anh, lồn co bóp liên hồi, mồ hôi lăn dài trên ngực. Kenji đẩy sâu hết mức, từng nhịp mạnh mẽ, cảm giác trơn ướt và chặt chẽ làm anh điên lên. “Em sướng không?” anh hỏi, giọng khàn. “Sướng… em ra mất!” Yumi hét lên, người run bần bật. Kenji cũng không kìm được, phóng ra trong cô, cả hai thở hổn hển.
Yumi nằm lên ngực anh, cười mệt mỏi: “Em chiều anh thế này, hài lòng chưa?” Kenji vuốt tóc cô: “Hài lòng lắm, em đúng là tuyệt nhất.” Họ ôm nhau, quên cả túi đồ ăn trên bàn.