Trần Hiên bật tung cửa phòng tắm trong căn hộ chung cư tại Hàng Châu, hơi nước nóng bốc lên mù mịt, để lộ bóng dáng Lý Vĩ cởi trần đứng trước gương, cơ bắp cuồn cuộn lấp ló sau lớp hơi. “Anh, cởi trần thế này là muốn chết à?” Trần Hiên hét lên, giọng đầy kích động, đôi mắt sáng rực nhìn chằm chằm anh trai cùng cha khác mẹ. Lý Vĩ quay lại, nhếch môi cười nhạt, tay lau mồ hôi trên ngực: “Tiểu Hiên, em lao vào đây làm gì? Định nhìn trộm anh hả?”
Trần Hiên, một gã trai trẻ nổi loạn với mái tóc nhuộm bạc và thái độ bất cần, không đáp mà xông tới, đẩy Lý Vĩ dựa vào tường gạch lạnh. “Nhìn trộm gì nổi, anh ngon thế này, em phải thử ngay!” cậu thì thầm, tay kéo phăng khăn tắm của anh xuống, để lộ con cặc to lớn đang dần cứng lên. Lý Vĩ cau mày, nhưng không kháng cự: “Tiểu Hiên… em điên rồi, anh là anh trai em đấy!” Trần Hiên cười khẩy: “Anh trai thì sao, em thèm anh lâu rồi!”
Cậu quỳ xuống, ngậm lấy cặc anh, mút mạnh, mắt ngước lên đầy thách thức. Lý Vĩ rên khẽ, tay bấu vào tường: “Tiểu Hiên… sướng quá… em học đâu ra thế này?” Trần Hiên liếm từ gốc lên đầu, tay vuốt ve: “Thích không? Để em làm anh ra luôn!” Cậu tăng tốc, ngậm sâu, tiếng nhóp nhép vang lên giữa phòng tắm chật hẹp, hơi nước bốc lên làm mờ không gian.
Lý Vĩ cong người, thở hổn hển: “Bú nữa đi… anh chịu không nổi rồi!” Trần Hiên cởi quần mình, con cặc cũng dựng lên, cậu đè anh nằm xuống sàn ướt: “Anh, để em chơi luôn nhé!” Cậu nhấc chân Lý Vĩ lên, đâm thẳng vào, từng cú thúc mạnh bạo khiến anh hét lên: “A… Tiểu Hiên, sâu quá… sướng chết mất!” Trần Hiên gầm gừ, tay bóp mông anh: “Anh chặt thế, em bắn vào anh nhé!” Lý Vĩ rên rỉ: “Bắn đi… anh cũng ra đây!”
Tiếng da thịt va chạm át cả tiếng nước chảy, sàn rung lên theo nhịp. Trần Hiên phóng tinh ngập trong anh, Lý Vĩ giật người, tinh dịch bắn lên bụng mình. Cả hai nằm thở dốc, hơi nước bám đầy trên da. Trần Hiên vuốt tóc Lý Vĩ: “Anh, em làm sướng không?” Lý Vĩ thở dài, kéo cậu sát lại: “Sướng lắm, thằng nhóc hư. Lần sau đừng bất ngờ thế.”
Tiếng chuông cửa vang lên – mẹ gọi giao đồ ăn. Trần Hiên nháy mắt: “Đừng kể ai nghe, chỉ mình anh biết thôi.” Lý Vĩ bật cười, vỗ mông cậu: “Nhanh mặc đồ đi, không mẹ nghi.”