Trong một khu chung cư yên tĩnh ở Osaka, tiếng ti vi phát chương trình nấu ăn vang lên từ phòng khách nhỏ. Haruka, với mái tóc đen dài buộc thấp và chiếc tạp dề hoa buộc quanh eo, đang đứng trong bếp thái rau, đôi tay thoăn thoắt. Chồng cô, Daichi, ngồi trên sofa, mắt dán vào màn hình điện thoại, lẩm bẩm gì đó về công việc. Tiếng chuông cửa vang lên, Haruka lau tay vào tạp dề, bước ra mở cửa. Trước mặt cô là Ryo, anh chàng hàng xóm mới chuyển đến tuần trước, cao lớn, mặc áo phông bó sát để lộ cơ bắp.
“Haruka-san, tôi mang ít bánh mochi qua biếu, cảm ơn lần trước cô giúp tôi dọn đồ,” Ryo nói, giọng trầm, tay đưa túi bánh, mắt lướt qua đường cong dưới lớp áo mỏng của cô. Haruka cười nhẹ: “Cảm ơn anh, Ryo-san. Vào nhà ngồi chút đi, đừng ngại.” Daichi ngẩng lên, gật đầu chào qua loa: “Ừ, cứ tự nhiên.”
Ryo bước vào, ngồi xuống sofa cạnh Daichi, nhưng mắt vẫn không rời Haruka khi cô quay lại bếp. Không khí bỗng trở nên ngột ngạt khi Ryo bất ngờ lên tiếng: “Daichi-san, vợ anh đẹp thật đấy. Anh không sợ tôi thèm à?” Daichi cười khẩy, tưởng đùa: “Thèm thì cứ việc, tôi không ghen đâu.” Haruka quay lại, đỏ mặt: “Anh nói gì kỳ vậy, Ryo-san…”
Nhưng Ryo không đùa. Anh đứng dậy, tiến sát Haruka, tay nắm lấy eo cô ngay trước mặt Daichi. “Vậy tôi không khách sáo nữa,” anh thì thầm, kéo cô sát vào, tay luồn xuống xé toạc quần lót dưới váy cô. Haruka giật mình: “Khoan… Daichi, anh nói gì đi chứ!” Nhưng Daichi chỉ ngồi im, mắt mở to, hơi thở dồn dập như bị cuốn vào cảnh tượng.
Ryo đẩy Haruka xuống sàn, ngay trước sofa, cởi quần ra để lộ con cặc cứng ngắc. “Haruka-san, đưa lồn đây nào,” anh gầm lên, đâm thẳng vào lồn cô, từng cú thúc mạnh bạo khiến Haruka rên rỉ: “A… không được… nhưng sướng quá…” Daichi nắm chặt tay, mặt đỏ bừng, vừa tức vừa kích thích khi thấy vợ bị địt trước mặt. Ryo bóp mạnh cặp vú của Haruka qua lớp áo, cười nham nhở: “Nhìn đi, Daichi-san, vợ anh ngon thế này mà anh chịu nổi à?” Haruka cong người, hét lên: “Đụ nữa đi… tôi ra mất!” Tiếng da thịt va chạm át cả tiếng ti vi, Ryo tăng tốc, mồ hôi chảy dài, còn Daichi ngồi đó, không nói nên lời. Cao trào qua đi, Haruka nằm thở hổn hển, mắt lướt qua chồng đầy tội lỗi.